Bài thơ: Niệm Phật A Di Đà

 

 

 

 

Ngũ uẩn giai không thật vô thường
Sắc Thanh Hương Vị Xúc Pháp
Cả thảy đều Không
Ấy là Ngộ
Thế gian - Người đời đâu chẳng có
Chẳng có ở đâu, đâu không có

Thị phi, thành bại há mắc câu
Phiền não ưu tư rồi phải đọa...
Chẳng Chấp vào đâu
Đâu có Chấp!
Chấp Cao, chấp thấp
Chấp người chấp ta
Chấp chúng sinh
Chấp tướng ngã nhân thọ giả
Chấp rồi lại sinh - Sinh rồi Chấp
Tử sinh luân hồi từ ấy ra.

Buông ra hãy buông ra, tất cả đều do ta
Buông ra hãy buông ra, phiền não và ái dục
Tham - si và hận thù, chiến tranh và chết chóc
Còn lại gì đâu - một nỗi đau 
Vô thường.
 
Đời giải thoát khi ta niệm Phật
Về Tây Phương Cực Lạc An Lành.
Ai tu Thiền! Ai thu mật!
Mạt pháp rồi lấy ai đắc đạo
Tu mười người đến chín lạc lộ
Mạng chung rồi nối nhau luân hồi.

Thế gian phù du như cõi tạm
Đời người sinh tử mấy ai hay
Chúng sinh nên niệm Phật Di Đà
Ta là ai! Ai là ta! cũng vậy
Kiếp trước, kiếp sau nào chẳng thế
Bao nhiêu năm lạc lối khổ Ta Bà
Nếu biết Phật Di Đà, sẽ tìm được lối ra.
       
                                           www.adidaphat.jimdo.com