Nói chuyện với người âm
Th ế giới Tâm Linh
Minh Chánh ghi chép
Lời nói đầu
Tháng 10/2002 Liên hiệp Khoa học công nghệ và Tin học ứng dụng (UIA) đã tổ chức thực nghiệm khoa học “Nói
chuyện với người âm”, trong
dân gian thường gọi là “Gọi
hồn”. Đây là đè tài khoa học thực nghiệm của 3 cơ quan: Liên hiệp UIA, Viện khoa
học hình sự Bộ Công An,
Trung tâm văn hóa kỹ thuật, truyền thống. Địa điểm thực nghiệm: 93B đường Trung Kính xã Trung Hòa, điện thoại: 7845613
Đặc điểm
của cuộc giao tiếp là: Mọi người đều có thể yêu cầu được gặp người quá cố từ 4 đời (tứ đại) trở lại.
Nội dung thường hỏi:
+ Đất đai nhà ở.
+Mồ mả.
+Bàn thờ, việc thờ
cúng.
+Sức khỏe, việc làm ăn
hiện tại
+…..
Và được người âm của gia
đình mình trả lời.
+Khi gặp không cần hoa quả,
hương đèn, lễ bái như các nơi khác.
+Khi gặp chỉ rõ họ tên
của mình, địa chỉ và xin
gặp ai (ông bà, bố mẹ, anh
chị em, con …) thì lập tức
được gặp ngay ….
Tôi đã theo dõi những buổi “Nói chuyện với người âm” của hơn 30 gia đình. Tôi chỉ ghi chép những điều tôi quan tâm
nghiên cứu về “cõi giới vô
hình” như:
-Cơ cấu tổ chức.
-Sự lãnh đạo và chỉ huy
ở cõi vô hình.
-Sống và hoạt động
của các linh hồn chết.
-Những tục lệ
thờ cúng, đi lễ của
người âm với người còn
sống trên cõi Trần, các hình thức, sự biểu hiện của các mối quan hệ đó? …. Trước đây tôi đã giới
thiệu tài liệu “Nói chuyện
với người chết” qua máy ghi
âm điện tử ở Mỹ. Còn ở đây thì nói chuyện
với người chết qua
cỗ máy sinh học tinh vi là con người, vừa nhanh chóng, vừa
thuận tiện, lại không
tốn kém gì.
Bạn đọc và các nhà nghiên cứu khoa học tâm linh muốn nghiên
cứu “cõi giới vô hình” xin mời đến nghe các buổi nói
chuyện với người
chết của các gia đình rồi
cùng tôi hợp tác viết tiếp
các phần sau của tài liệu
này./.
Đại tá: Minh Chánh
Phần I
A. Về đất cát
– nhà ở
Đất cát của ai, ở đâu
kể cả cơ quan, xí
nghiệp đều có người
âm quản lý. Không hỏi phần
âm, phạm sai lầm khó gỡ.
Hỏi phần âm là hỏi
những người trong gia đình mình đã chết. Họ liên hệ với phần âm người chết từ 4 đời (tứ đại) đều được về với gia đình, ai về nhà nấy. Con cháu có tâm – luôn luôn tưởng nhớ tổ tiên ông bà, cầu xin thì được các cụ tứ đại, ông bà về độ trì cho. Ai không nghĩ đến thì ông bà không về, họ có công việc ở phần âm. Ai thích học nghề thanh sạch được lên cõi cao là cõi
Thiên, trong thời gian 4 đời sau thì đi đầu thai trở lại cõi Trần.
Việc đất đai, nhà ở
của chủ gia đình nào thì thuộc Thổ công nhà ấy quản lý. Nếu phạm phần âm như có mồ
mả, đất của miếu mạo, đền chùa chì phải nhờ phần âm của gia đình liên hệ hỏi Thổ công mới biết rõ nguyên nhân và cách
hóa giải. Khoa học như
cảm xạ học,
bói toán, thầy pháp, thầy cúng không giải quyết được. Vì chuyện người âm thì chỉ có người âm hiểu luật cõi âm mới giải quyết đúng. Người Trần giải quyết theo sách vở của người Trần đều sai lầm, không đúng luật ở cõi âm.
Luật của cõi âm cũng theo thời gian có thay đổi, giống
như cõi Trần, theo như cũ cũng là không đúng. Khi người chủ gia đình chết thì Thổ công cũng thay
đổi. Thổ công mới – thay
thế, điều đó có quan hệ
đến số mệnh, đến tâm đức của người chủ gia đình. Lâu nay người
Trần hiểu Thổ công là
quản lý đất đai tài sản khu
vực đó một cách vĩnh viễn
là không đúng. Thổ công khác Thần linh. Thần linh như công an khu vực của người Trần vậy.
Xây dựng nhà, mua đất đai phải chọn ngày giờ, xây dựng đúng hướng, cửa chính quan
trọng lắm đấy,
phải đúng kích thước. Phải
hỏi người âm nhà mình hướng
dẫn cho, dùng thước Lỗ Ban
không chính xác đâu. Tuyệt đối không nhờ người khác động thổ. Mượn họ thì họ là người chủ, tức người âm nhà họ làm chủ, mình và người âm nhà mình lại là
người ở nhờ. Xảy ra trường hợp mượn người động thổ thì người âm dòng họ bực tức lắm mà con cháu ở cõi Trần không biết. Vì
người âm nhà người đó đến
tranh giành quyền nhà ở.
Đất, nhà ở có âm tà vì có hài cốt ở dưới, hoặc khi đổ đất làm nền tuy không có xương cốt
nhưng là đất có phần máu thịt tan rữa thì phần âm vẫn nhập vào quấy phá.
Đất, nhà ở mà động là do
nhiễm mấy điều sau
đây:
+Có xương cốt mồ mả, thịt máu của người âm.
+Mồ mả của dòng
họ đào bới có sai phạm.
+Đất ở (cơ quan) là
nền đất chùa, miếu
mạo.
+Tâm đức của người nhà mình
có sai phạm với người
phần âm.
+Tâm đức của ông cha sai trái, nay con cháu gánh chịu.
Làm nhà không nệ Kim – Lâu, năm Kim Lâu vẫn có ngày trực, tháng tốt, giờ tốt. Hỏi người âm nhà mình,
sẽ chỉ ngày giờ
tốt mà xây nhà.
Tuyệt đối không mời
thầy pháp, thầy cúng yểm
bùa chú ở nhà mình. Có gia đình mời thầy trừ ma, yểm bùa chú. Sau đó
bị tai họa ngay. Một cong
là con – nói với mẹ: “Mẹ
mời thầy về yểm 4 hướng nhà mà con vẫn về được đấy. Ma là các vong
người trong gia đình 4 đời của nhà mình chứ không phải ma – là
người khác, mà vào được đâu. Theo luật cõi âm phải có Thổ công
quản lý, không ma nào được ra vào nhà người khác cả”.
Đất nhà ở của 3 gia đình:
Hưng Yên (10 người bệnh kinh giật) Thái Bình (6 người
chết trong thời gian ngắn),
Quảng Trạch, Quảng Bình (có
6 người điên) là bị phạm
âm, đất đền chùa và ông cụ
của họ xưa kia là tên
đao phủ độc ác, con cháu phải trả nghiệp quả. Họ đến trực tiếp gặp “Cô Thiên Đình”
sẽ được cô giúp cách hóa giải. Nhà đất nào cũng có ma ở
quấy phá thì nhà ngoại cảm,
thầy bùa, cảm xạ
học không giải quyết
được. Ở cõi âm cũng có từ
Xã đến Trung ương. Phải có người âm có quyền chức cao mới gọi Thổ công và người âm ở đó hỏi nguyên nhân và có cách giải quyết
đúng thì mới hóa giải được.
Nếu nhà nào bị bùa yểm thì
có gọi người âm nhà bị
yểm hỏi và giải
quyết là xong ngay.
Làm nhà có 3 lần rất quan trọng: một là động thổ, hai là đổ mái, 3 là ngày dọn
về nhà ở.
Nhà hoàn hảo, loại một là:
con cái hòa thuận – làm ăn đúng hướng, đúng khả năng và phát triển – không ai tranh giành kiện cáo (trong nhà và người ngoài) – Nội
bộ đoàn kết. Ngược
lại là nhà có vấn đề.
Một vong là con nói với bố:
“Cơquan bố làm trên đất,
xưa kia là đình cổ, là miếu, lại còn đập phá miếu làm nhà máy. Nên xảy ra tai nạn lao
động. Muốn giải
hạn, Giám đốc nhà máy phải
xin gặp “Cô Thiên Đình” giải hạn thì mới yên ổn.
Một vong khác nói với mẹ
về việc ông bác là anh mẹ
và mẹ là con ruột, hai anh em tranh giành nhau về nhà đất. Vong người con nói: “Bác
tranh chấp với mẹ.
Mẹ cứ giao nhà cho bác. Người Trần không tranh chấp được đâu. Con sẽ độ cho mẹ mua một nhà nhỏ khác mà ở. Con vẫn ở lại nhà cũ. Người âm với người âm sẽ giải quyết Gia đình bác về ở, không
ở được đâu. Bác tâm không tốt, xấu bụng, phạm âm. Hễ ngủ thì con dựng giuuwongf lên, đó là việc ma làm mà. Bác sợ, không ở được, sẽ trả lại cho mẹ thôi”.
Đất nào cũng có người âm cả. Chỉ có là nó đã vượt Thiên đi
đầu thai hay chưa mà thôi. Phải hỏi người âm nhà mình mới biết.
Nhà mình mà cho thuê, cho người ta ở nhờ là phải chọn ngày. Nếu trúng ngày người thuê ở
nhờ mà mệnh lớn,
lấn át mình thì hậu quả
rắc rối, gay go lắm!
Nhà ở tất thì người âm
trong gia đình cũng thích ở. Nếu bổ bán đi thì khác nào đuổi người âm nhà
mình đi chỗ khác: “Ấm tổ
mới đẻ trứng, đẻ con”. Nếu bổ bán nhà hiện đang ở thì anh con đang học
nước ngoài không thành tài mà còn hư hỏng và bố làm ăn sẽ gặp lụi bại đấy! ….
***************************
“Cô Thiên Đình” là thể ánh sáng, không phải là đàn ông đàn bà, gọi và xưng cô là để
hợp với tâm lý người cõi
Trần (lời cô giải
thích).
B. Về mồ mả
Mồ mả trong 4 đời
phải chôn kín cố định.
Chọn đất, hướng,
nguyệt xây gạch, đặt áo
quan rồi cất kín. Sau đó không xây, không ốp gì cả. Nếu xây, bới, động mộ sẽ gây tai họa đấy, vì làm xáo
trộn vong linh người âm đang yên tĩnh tu luyện ở cõi âm để mau chóng vượt Thiên đi đầu thai kiếp khác.
Đến thăm mộ chỉ
khấn xin phép Thổ địa,
Thần linh. Không thắp hương ở mộ, không
khấn gọi tên người
chết ở tại mộ. Việc ấy chỉ làm tại nhà mình trước khi đi thăm
mộ.
Nếu ra mộ khóc lóc, gọi
họ, thì hồn họ ở cõi cao, đi xuống, nhập lại hài cốt thì tốc độ rung động của năng lượng linh hồn sẽ chậm chạp, nặng nề, phí công tu luyện những
thời gian qua. Họ phải tu
luyện lại. Nguy hiểm
lắm! Mặt khác, như
vậy là làm xáo trộn quy luật cõi âm nên có liên quan tác động đến
cõi Trần. Có gia đình không biết – cất mộ xong, thì con cháu gia đình đau ốm, gặp tai nạn … Chọn ngày, địa điểm, chôn chặt một lần là bảo đảm.
Nếu chính quyền bắt
dời mộ thì phải
chấp hành theo pháp luật. Nhưng phải biết cách làm
như sau: Khấn:
1. Khấn Thổ địa,
Thần linh khu vực có mộ
sắp di dời.
2. Bà cô Tổ dòng họ nhà mình cho dời mộ của … (tên họ).
3. Và chôn cất nơi nào (địa điểm).
4. Nếu có gì con cháu không biết xin bỏ qua, tha thứ.
5. Còn sai phạm điều gì về
phần âm thì người ra lệnh
phải chịu trách nhiệm.
Đến nơi mới
cũng làm đủ thủ tục
như khi chôn cất người chết.
Không nên mua đất làm mộ giả trước. Làm xong thì con cháu có người
chết.
Nơi đào huyệt có Thổ địa, Thần linh, Con cháu,
người nhà đi đào huyệt phải
khấn như sau: Con tên là … ở … xin Thổ địa, Thần linh quản lý đất ở đây cho phép con gửi xác mẹ (ông, bà)
tên là … ở nơi đây. Khi nhập áo quan cũng nhắc lại. Và nói thêm:
Nếu người Trần trong gia
đình có gì sai xót, xin Thổ địa, Thần linh, Thần hoàng ở đây tha
thứ, bỏ qua cho.
Một vong nói với mẹ: “Các
bác quy tập mộ ông bà là động đấy, làm xáo trộn mồ mả là mang họa. Mẹ đứng ngoài, không góp tiền tham gia
quy tập thì mẹ không liên đới mang họa. Tốt nhất là mẹ nên khuyên các bác không nên quy tập mộ các cụ nữa”.
Người âm tồn tại 4
đời tu luyện rồi
mới “vượt Thiên” đi đầu
thai.
-Mồ mả, bia, phải dùng
tiếng Việt, không dùng chữ
Hán, chữ Nôm.
-Tối kị là yểm bùa trong
quan tài.
-Mất mộ là mất
phần xác không ảnh hưởng
đến linh hồn, không cần tìm
mộ. Không nên quy tập mộ
về một chỗ. Ai có tâm
nhớ ông bà, tổ tiên thì thờ
trong Tâm.
Vong người con nói với bố:
“Nhà mình đón thày sửa mộ. Thầy yểm đầu chó, vì mệnh thầy nhỏ hơn người âm nhà mình. Sau 3 tháng anh con chết. Đúng không? (Ông bố gật
đầu , đúng). Gia đình mình xảy ra tai nạn; vợ xa chồng, con xa bố mẹ, có người thay đổi công tác đi nơi xa. Phải nghiêm cấm việc động mộ. Mời thầy đi coi bốc mộ nguy hiểm lắm!”.
Đào mộ, dời xương
cốt đi; nhưng còn máu, da thịt ở đó. Người âm không đồng ý. Nên làm khó khăn cho con cháu. Đó làm phạm quy luật âm.
Cảm xạ học tìm
mộ là không không phải là phúc đâu. Là phạm âm đấy. Phần linh hồn thoát ra về với con cháu
rồi. Ai không biết mời
họ về thì họ ở cõi âm, tu luyện, học tập. Trẻ thì ở Cô – nhi – viện. Từ khi bố dùng cảm xạ học, con lắc, trứng đũa tìm mộ người khác thì buôn bán làm ăn lung tung, vắng khách đi, có đúng không (ông bố: (Đúng). Cách đây 5 năm, nhà mình dời mộ ông, nhưng nhầm
mộ người khác, vì trẻ con
đã nghịch dời bia trên mộ
sang mộ khác. Vậy là ma nhà người khác vào nhà mình đấy, gây trong nhà lạc đàn, nhiều khó khăn. Mặt khác, khi
cúng, nó hưởng, người âm nhà mình không về. Nó hưởng xong, nó về nhà có
độ cho con cháu nhà nó. Có láo không chứ?! (xung quanh nghe cười). Tại người Trần hay đào mồ mả, mà bốc nhầm là tai hại lắm.
C. Bàn thờ, thờ cúng, đi lễ.
Bàn thờ để quay mặt ra
hướng cửa chính. Cao thấp,
to, bé, tùy nhà. Để bát hương sát bàn thờ, 1 bát hương, 1 lọ hoa,
thế thôi.
Không nên mời Thầy đặt bát
hương, bàn thờ. Tự mình làm lấy. Dùng hương
thường, không dùng hương tẩm hóa chất, nguy hiểm lắm! Nhất là trẻ con hít phải. Mời thầy – họ yểm vào bát hương, nguy
hiểm!
Tổ tiên, ông bà yêu cầu con cháu có cái tâm. Tâm đây là tin vào tâm linh. Tâm linh
là tâm trong sáng, tâm có đức tin, có tổ tiên ông bà. Con người có phần xác và phần hồn – là linh hồn, có linh hồn là tâm
linh. Tổ tiên tồn tại 4
đời. Ở bên cạnh con cháu mà
không biết đấy thôi! Lúc ăn thì mời như khi còn sống, đó là
có cái tâm nhớ tổ tiên, ông bà. Không phải đến ngày giỗ tổ mới về.
Khi cúng phải khấn xin Thổ
công nhà mình cho vong linh người chủ nhà mình về thì mới được vào nhà.
-Người chết già - ở cõi
Trần, chưa được tu luyện lâu, sự rung động năng lượng linh hồn còn
gần cõi TRần, nên họ còn
hưởng mùi hương của hoa quả, thức ăn khi con cháu cúng
giỗ.
-Còn người chết trẻ,
chưa có tội lỗi ở cõi Trần (sảy thai 1,2 tháng; chết trẻ khi còn bú
…) thì thời gian siêu thoát để “vượt Thiên” rất ngắn, nên các vong
chết trẻ rất thiêng, không
cần cúng lễ, hương
hoa làm gì cả vì các linh hồn này không có nhu cầu hưởng thụ. Họ chỉ cần cái Tâm, luôn nghĩ
đến họ là họ có
mặt độ trì cho người thân
trong gia đình.
-6 giờ rưỡi sáng 23 tháng Chạp hàng năm, cúng tiễn đưa Táo
quân về Trời. Không nên đốt vàng mã: áo quần giấy, cá chép
sống. Táo quân không dùng những thứ đó. Cúng bằng tiền thật, Táo quân chứng cho cái Tâm của
người cúng rồi báo cáo lại
với Thiên đình cái Tâm thành đó. Ý nghĩa là vậy. Còn đổi tiền thật, lấy tiền giả, áo quần mũ giả, rồi đốt đi, thì Táo quân đâu có dùng, và cũng không có hình bóng để báo cáo.
-Tiền thật, áo quần
thật, cúng xong thì ta dùng, tiêu, mặc áo quần đó. Người Trần của dòng họ mình, nương theo bóng
đồng tiền, áo quần
đó mà độ cho con cháu làm ăn nhiều tiền, mặc áo đó sẽ được khỏe mạnh, bình an. Sau đó
đốt chân hương, lau dọn sạch sẽ. Chân hương đốt, gói tro ném xuống ao hồ. Bát hương, bàn
thờ, thay mới, thì cái cũ cũng vứt xuống ao hồ. Cấm vứt vào sọt rác. Làm sai
sẽ bị đau, nhức
đầu.
-Người âm chỉ cần cái Tâm
của con cháu. Không cần có bàn thờ hay không. Cầu khấn ngay
cả ở bàn uống nước, nơi làm việc, khi
nằm, khi đi ngoài đường, khi ra khỏi nhà. Cầu khấn ai, xin gì,
người đó sẽ độ trì cho
mình.
-Khi cúng phải có 6 bát, 6 đôi đũa: 2 bát cho các cụ tứ đại, 2 bát cho bố mẹ (nếu đã qua đời), 2 bát cho
họ hàng. Người già hưởng
mùi hương, điều khiển, mùi hương thức ăn vào
bát. Người chết trẻ không
cần. Cúng khấn 5 -10 phút thôi, không để lâu. Cúng xong là lộc nhà mình, con cháu hưởng, không mang cho người khác.
Phải cúng tiền thật, chia
làm 3 phần: một phần cho
người được cúng, một
phần cho Thổ địa,
Thần linh và Táo quân (đủ 3 vị) và một phần cho các cụ tứ đại, ông bà. Cúng xong dùng
tiền bình thường. Tiền dùng
vào việc có ích thì được người âm độ. Nếu dùng vào việc phi nghĩa như buôn lậu,
đánh bạc, rượu chè be bét … thì người âm không chứng, họ khó
chịu, bực mình và còn bị
quở phạt nữa.
-Bán vong cho Chùa hoặc bố mẹ chết đưa lên chùa
để “ăn mày cửa Phật”
là hiểu sai lầm. Chùa để
người Trần tu hành, không thu nạp hồn người chết. Sau khi chết một thời gian, họ về với gia đình, sum họp với con cháu
như khi còn sống, người Trần không biết mà thôi.
Họ giúp đỡ con cháu để tu
sửa cái Tâm, làm ăn lương thiện. Ai biết thì “âm phù dương
trợ” con cháu sống làm ăn khá lên.
Đi đền, chùa, cũng phải đúng quy tắc người âm: trước khi đi, trình
tiền đi lễ lên bàn thờ nhà
mình, xin tổ tiên ông bà chứng cho lòng thành của con cháu lên chùa (đền, mẫu)
lễ Phật, Thánh, Mẫu. Khi
đến chùa, đền phải đi ngay
vào bàn thờ chính, đặt tiền
khấn: tên con … lòng thành xin công đức nhà chùa (thánh, mẫu) số tiền là … xin Thánh,
Thần, Phật, Mẫu
chứng giám; người Trần có
gì sai trái xin … tha thứ. Sau đó cầm tiền bỏ vào hòm xông đức thì
người âm mới chứng cho.
Tức là người âm nhà mình gặp, nói với người âm quản lý cái chùa đó (tức Thổ công)
chứ không phải Phật, Thánh,
Mẫu luôn có mặt ở đó
để minh chứng. Lâu nay người Trần hiểu sai làm sai. Đi cúng
lễ cũng vô ích, có ai chứng cho đâu?
-Các anh em ruột là con trai, ai soi trước, mời các cụ tứ đại về thì các vong về nhà
người đó trước. Không phải
cứ là con trai trưởng thờ
cúng thì các cụ về đâu.
-Người âm trong dòng họ, trọng người con trai đứng đầu dòng họ. Không phải là con trai
trưởng mà là người con trai nào có tâm đức, thành tâm tưởng nhớ ông bà,
cầu khấn thì họ
về. Khi về thì các vong ngự
(đứng) trên hoa tươi đang nở. Vậy dòng họ phải chọn người có tâm đức chứ không nhất thiết là con trai trưởng. Nhà không có con trai (chết cả) thì chọn con dâu, cũng
chọn có tâm đức. Để lo
việc thờ cúng tổ tiên, ông
bà (đây là sự hướng dẫn
của người âm cho các gia đình hỏi vấn đề này, khác với tục lệ lâu nay).
-Bàn thờ đang đặt ở
tầng 3, định đưa
xuống tầng 1 là không được. Khi cúng đặt ở bàn riêng
tầng 1 rồi khấn
cầu thì được. Nếu
chuyển ở nhà mới thì có
thể xin đặt ở tầng 1.
Một vong nói với bố
chuẩn bị khi bà nội
mất: “Bố nên làm thế này,
đặt tiền thật lên bàn
thờ, khấn bà cô Tổ 4
đời nhà mình, xin gửi số
tiền để bà cô Tổ lo
phần âm cho bà nội khi chết. Rồi khấn: Trước nay bà nội có gì sai trái xin bà cô Tổ và dòng họ xóa bỏ cho.
-Xin cho linh hồn ra khỏi xác. Sau đó 3 – 5 phút, cất tiền, rồi báo họ hàng biết có tang và tìm lễ
tang”.
-Khi hồn thoát khỏi xác thì khiên áo quan thấy nhẹ. Khi hồn chưa ra khỏi xác thì khiên áo quan thấy nặng. Hồn đã thoát xác có
hỏa táng cũng không cảm ứng
nóng. Ngược lại, khi hồn
chưa thoát xác mà đưa đi hỏa táng thì linh hồn bị đốt nóng. Vì vật tất cả gia đình phải cầu khấn như trên để linh
hồn được độ ra
khỏi xác.
-Không đặt bàn thờ Thổ
địa, Thần tài dưới
đất. Sai lầm! Đặt cúng bàn
thờ tổ tiên. Chỉ 1 bát
hương thôi. Cúng ai khấn người đó, có tâm thành thì được linh ứng,
chứng giám
_____
D. Cái chết, chết
già, chết
trẻ
Khi mang thai dưới 100 ngày thì chỉ còn non yếu. Linh hồn đầu thai ở bên ngoài tác động vào cái thai bên trong như những đợt sóng năng
lượng. Thai còn yếu nên dễ
sảy thai. Từ trên 100 ngày, linh hồn tác động với cường độ ngày càng mạnh hơn nên thai nhi ít bị sảy.
Nếu người mẹ bị ngã thì không có cảm giác đau vì linh hồn nâng đỡ. Linh hồn chờ sẵn bên ngoài nên thường
bị nhiễm tật xấu, lời nói, hành động xấu của bố mẹ và người trong gia đình. Khi đứa bé
thoát khỏi bụng mẹ, linh
hồn đầu thai liền
nhập vào xác và đứa bé liền
cất tiếng khóc. Vì bắt
đầu từ đây, xác này phải
trả hậu quả xấu của bố mẹ và người xung quanh đã tiêm nhiễm cho
nó. Và cũng từ đây linh hồn đi đầu thai không còn nhớ tiền
kiếp của mình nữa.
Chết là rời bỏ các xác
vật chất để sống ở cõi phi vật chất, nên nó nhẹ nhàng, thanh sạch
hơn. Vì vậy ai chết trẻ, chết sớm thì đâu có chuyện gì là vô phúc?
Chết trẻ là chết lúc hình
hài được 1 tháng trở lên. Nó đã có duyên nợ với gia đình nên về với gia đình. Nhưng bố
mẹ không biết, không tư
tưởng nghĩ đến con, coi như không có con, không đặt tên, không tưởng nhớ ngày cúng bái. Vì vậy các vong
trẻ mới kiện lên thiên
đình. Nay Thiên Đình mở cửa cho các vong trẻ về với gia đình.
Chết càng trẻ thì càng không có sai lầm ở cõi Trần, nên thời gian ở cõi âm tu luyện rất ngắn, là “vượt Thiên” đi
đầu thai. Có vong xin ở lại
để hướng dẫn ông bà,
bố mẹ chết sau – tu
luyện. Phải qua 4 kiếp sau,
vong trẻ mới đi đầu thai.
Cho nên chỉ gọi hồn 4
kiếp không gọi kiếp
trước nữa vì theo quy luật
họ đi đầu thai cả
rồi.
Ở cõi Trần ai đẻ
trước là anh là chị. Khi về
cõi âm thì cũng thế. Ai về trước là anh là chị. Ông bà, bố
mẹ chết sau con cháu, khi về cõi âm, con cháu trở thành người
huấn luyện để mau chóng
“vượt Thiên” thì lại gọi
con cháu là anh là đại ca (xung quanh cười).
Người chết già, sống cõi
Trần bao nhiêu năm thì về cõi âm phải tu luyện bấy nhiêu năm để rửa hết tội lỗi, tật xấu, mới thanh thoát “vượt Thiên” đi
đầu thai kiếp khác.
Những vong chết trẻ, siêu
thoát sớm, được học
nhiều, hiểu biết
rộng có thể giúp gia đình cõi Trần nhiều việc, nhiều mặt. Còn người già, còn
phải lo tu luyện, chỉ
biết những việc trong gia
đình, nhỏ hẹp thôi. Vì vậy
xin gặp người chết
trẻ thì được hướng
dẫn cho nhiều điều.
Mỗi gia đình khi về cõi âm đều có bà cô Tổ của dòng họ mình. Xưa kia bà cô Tổ 4
đời đó chết trẻ. Bà cô
Tổ sẽ độ trì cho con cháu
trong dòng họ tu luyện ở
cõi âm.
Ở cõi Trần ai biết,
đến đay xin gặp bà cô Tổ
dòng họ mình, đều gặp
được. Bà sẽ độ trì cho gia
đình dòng họ trong cuộc sống hiện tại.
Người âm trong mỗi gia đình đều có người biết đủ các ngành nghề như cõi
Trần. Con cháu cần giúp việc gì thì người âm có ngành nghề chuyên
môn đó sẽ bày vẽ cách làm ăn. Không phải chỉ có một người âm phán bảo, hướng dẫn, mà nhiều người có khả năng nào thì sẽ giúp con cháu về
khả năng đó.
Cách giúp của người âm cụ
thể như sau: một vong nói với bố: Ví dụ ngày mai bố đi nằm viện. Bố cầu xin con hoặc mẹ theo giúp để bác sĩ
chữa chóng khỏi và phục
vụ tận tình. Con sẽ
đến gặp người âm là
người nhà đi theo bác sĩ, yêu cầu giúp đỡ. Người âm đó tác động vô hình
để bác sĩ đó tận tình giúp đỡ. Đó là cách làm việc, quan hệ
của người âm với nhau
để giúp đỡ người
Trần khi họ yêu cầu.
Chỉ có một bà cô Tổ
tứ đại, còn 3 đời
về sau gọi Ông cậu, Bà cô
(chết trẻ).
Đất có Thổ công, sông có Hà bá. Thổ công quản lý, linh hồn chết ở hầm hố, trấn đất. Hà bá quản lý vong chết ở sông nước.
Chết tai nạn giao thông là khổ lắm. Chết ở đâu, Thổ địa nhận xác ở đó. Sau 100 ngày linh hồn
về với gia đình.
Đến ở đâu, để tìm
người âm nhà mình, thì phải khẩn cầu Thổ địa, Thần linh ở đó để giúp đỡ, cho gặp.
Tại sao có nhà trùng tang? Vì mời thầy cúng, thầy pháp đến yểm bùa chú, cúng trừ tà ma. Thầy
thấy mệnh người
chết lớn hơn
Thầy, nên Thầy yểm,
ảnh hưởng con cháu, chết
trùng tang!
Trẻ chết non nhiều, không
phải là vô phúc đâu, vì “chết trẻ, khỏe ma”. Những vong trẻ tu luyện hoàn thiện, chưa muốn đi đầu thai mà
muốn về với gia đình thì
phải làm phép về gia đình như đăng ký hộ khẩu
ở cõi Trần vậy.
E. Giáo dục tâm đức việc
học hành của con cháu
Con cháu học chỉ mới lý
thuyết thôi. Quan trọng là hành, là lao động. Bố mẹ không rèn lao động từ việc nhỏ trong gia đình như lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa bát là không
tốt, là tai họa đó.
Một vong nói với bố là
người khai thác đá quý như sau: “Bố lợi dụng sơ hở của Nhà nước để khai thác, làm lợi cho cá nhân
mình. Đó là tham nhũng. Làm như thế người âm nhà mình không độ cho bố đâu,
làm ác không có kết quả. Chống tham nhũng là phải chống
từ mỗi gia đình ngay từ lúc
bé. Ông bà, cha mẹ phải có tâm đức. Ngay từ bào thai, nó đã tiếp
nhận các hành động và các suy nghĩ, tư tưởng tốt xấu của bố mẹ, ông bà, những người thân trong gia
đình. Tham nhũng có nguồn gốc sâu xa từ gia đình, từ lúc còn là bào thai. Hiện nay có nhiều gia đình lo việc cho
con ăn học, đi học nước
ngoài, tốn mấy cũng lo. Cha mẹ lo mọi việc trong gia đình, còn con
thì không làm gì cả. Của ngon vật lạ cũng giành tất cả cho con. Vô tình tạo cho nó thói ăn tham từ bé, nó chẳng biết mời, biết nhường cho ông bà,
bố mẹ. Lớn lên ra xã
hội nó vẫn quen thói ăn tham, thói ỷ lại vào người khác. Tham nhũng
bắt nguồn từ đó.”.
Gieo quả nào ăn quả đó. Bố
mẹ làm thế nào con sẽ
trả quả đó. Kiếp
trước tốt, nay được
hưởng. Nay làm điều xấu,
kiếp sau sẽ khốn
nạn. Nhìn cách sống thiện
hay ác hôm nay sẽ đoán biết kiếp sau khốn nạn hay hạnh phúc. Vậy trước mắt, dù thế nào, đau khổ hay
hạnh phúc cũng phải lo rèn cái tâm đức, lo làm điều thiện, thương người, giúp đỡ
những người khó khăn, nhờ
vả đến mình.
Vong người con nói với bố:
“Bố phá rừng khai thác đá quý mà bố ăn tất nên phải nạn. Tiền lãi bố phải chia ba phần: 1 phần cúng
tổ tiên, ông bà, 1 phần cúng chúa Thượng ngàn, cúng đền chùa để
tạ ơn thì mới
tồn tại và phát triển.
Hoặc như khi Nhà nước trồng cây gây rừng nơi đã bị phá hủy thì
bố phải ủng hộ tiền cho việc trồng đó. Nên nhớ “một lộc Thánh bằng một gánh lộc Trần”. Ai làm ăn kinh tế
phải chú ý chia lãi 3 phần như trên. Rốt cuộc là 3
phần tiền đó cũng là của
mình tiêu dùng cả. Nhưng đó là biểu hiện cái Tâm nhớ ơn Thần linh, Tổ tiên ông
bà đã độ cho mình. Đó là người Trần kết hợp với phần âm. Thực tế là như vậy. Không
hiểu, con cháu không khá lên được.
Không nên mắng trẻ con hay nghịch. Con trai, con gái nghịch là tốt.
Nghịch để phát triển
sức khỏe và tư duy.
Nhưng phải giáo dục, hướng nó biết lao động những việc nhỏ trong gia đình. Bố mẹ không bao
biện, nuông chiều con, làm thay mọi thứ cho con.
Con trai, con gái bắt đầu yêu, mẹ phải sâu sát con gái, bố sâu sát con
trai, tâm tình như bạn, không nên ngăn chặn. Yêu là học, học mà yêu.
Hướng dẫn con cái biết yêu,
có lý tưởng. Nếu ngăn cấm,
nó sẽ yêu trộm, nói dối
bố mẹ, rồi vụng trộm, làm việc xấu. Phải tạo cho chúng nó gặp nhau, trao đổi tâm tình công khai, chính đáng. Tại cha mẹ không biết cách giáo
dục mà làm cho con hư!
Hằng ngày có quà bánh, món ăn ngon, nên dạy con: Phần này cho ông bà, phần này của
bố mẹ, phần này
của con. Phải giáo dục
cụ thể như
vậy mà rèn cái tâm, cái đức cho con cái.
Phải hiểu từ con cái: Con
là đứa ngoan. Cái là đứa bất hiếu, ngỗ nghịch. Trong con có cái, trong cái có con. Con vừa có cái hư cái xấu, vừa có
nhiều cái ngoan. Cha mẹ phải biết rõ mà giáo dục con.
(Nhân người âm giải thích từ con cái, tôi xin nói bổ sung về
từ Con người. Con là thú vật, do bản năng sinh tồn mà ăn
thịt lẫn nhau; tham ăn; ăn thịt nhau là bản năng thú vật.
Người là động vật, đã
tiến hóa, đi 2 chân, có 2 tay, lao động, có bộ óc phát triển mà con vật không có, có
ngôn ngữ, biết dùng lửa …
Người là có trí tuệ, là tinh thần tập thể, biết yêu thương, có tâm thiện “nhân chi sơ, tánh bản
thiện”. Trong ta, vừa có cái con, vừa có cái là người. Ai biết tu tâm thì
bản chất người
mạnh hơn, nhiều hơn. Ai không chịu tu
tâm thì bản năng thú vật ngự trị trong anh ta nhiều hơn. M.Chánh).
Phải dạy con cái khi ăn nhớ
mời cả người chết người sống. Người chết 4 đời, - nhất là người chết trẻ, đều về với gia đình. Ai nhớ đến họ, nhắc đến họ, cầu nguyện họ, thì họ độ cho. Người Trần dạy: “Uống nước nhớ nguồn” là phải làm từ việc nhỏ hàng ngày trong bữa ăn
như thế đấy.
Một vong là con anh Bá, nhắc chị dâu có mặt ở đó như sau:
“Con dâu không được đem chuyện nhà chồng ra bàn tán, mách phía nhà mẹ đẻ
mình, nhất là chuyện ấy
không đúng sự thật. Thế là
phạm Luật ở âm nhà
chồng mình. Chị phạm
khuyết điểm đó nên em phạt,
nên chị đau bụng mãi mà không khỏi, có đúng không?”.
Người chị dâu nói: “Đúng.”
Bây giờ chị biết
khuyết điểm thì sẽ
khỏi. Chị xem đã khỏi
chưa? Người chị dâu sờ bụng, nắn bụng một lúc rồi vui vẻ nói: Khỏi rồi! Vong người em trai nói tiếp:
“Chị còn le te mách lẻo nữa
thì sẽ đau bụng trở
lại đấy”.
* Trước đây có luật ông bà, cha mẹ làm ác, khi còn sống, trả không
hết nghiệp thì con cháu phải gánh chịu. Từ nay – bắt đầu từ 2002, ai làm ác nấy chịu, con cháu không phải
trả nghiệp quả
nữa. Thời thế cõi âm thay
đổi. Ai làm nấy chịu!.
* Một vong chết trẻ nói
với bố: “Bố than
phiền con trai đi học nước
ngoài mà không có đủ tiền cho con … Bố đang làm Công ty đá quý … Người con nói: “Con sẽ độ cho bố 10 ngày nữa sẽ có 2 người lạ mang đá quý đến, hàng thật
chứ không phải rởm đâu.
Bố bán có tiền lo cho anh con đi học nước ngoài. Từ nay đến Tết bố cần xin bao nhiêu triệu?”
Bố xin có độ 50 – 70 triệu.
Con độ cho bố có lãi 80 triệu. Được chưa?
Nếu không đúng như vậy, sau Tết, Bố không cần gặp con nữa.
Người Trần thường đi bà
Chúa Kho, đi đền mẫu cầu
xin đủ thứ. Hiểu sai
rồi! Các vị Thánh cũng có nghĩa vụ với gia đình họ theo luật cõi âm. Không ai chứng cho mình và giúp cho mình đâu. Phúc lộc tại tâm. Phúc lộc tại gia. Không đi cầu xin bà Chúa Kho nào cả. Không xin cành vàng lá ngọc nào cả.
Chỉ có người âm trong gia đình mình, dòng họ mình mới độ cho gia đình mình thôi.
Luật Thiên đình đấy! Tâm của mình đối với tổ tiên ông bà dòng họ nhà mình mà không có, không tưởng nghĩ đến, nhất là vong
chết trẻ, thì đi tìm ở đâu
mà linh ứng được? Mỗi gia
đình đều có bà Cô tổ tứ
đại. Vì chết trẻ,
được tu luyện lâu nên nhiều
quyền năng, thiêng lắm, nên tìm gặp Bà.
F. Bệnh tật,
chữa bệnh bằng nhân điện, cảm xạ học
Đau ốm, bệnh tật có 2
nguyên nhân sâu xa: một là do cơ thể suy yếu, môi trường xấu, thời tiết bất thường mà vi khuẩn, vi trùng làm
điều ác, trộm cắp, vi
phạm pháp luật hoặc vi
phạm luật âm trong gia đình mà không biết, đã bị người âm phạt, cảnh cáo. Phải chịu cầu khấn người âm tha thứ cho thì mới
khỏi, như trường hợp cô dâu nhà anh Bá nói trên. Còn bệnh do vi trùng thì phải đi bệnh
viện, phải có bác sĩ khám điều trị.
Chữa bệnh phải
chuẩn đoán đúng nơi có bệnh. Nơi đó các tế bào
bị hao hụt năng lượng;
độc tố, tà khí ở đó
mạnh, dương khí suy. Vậy trước hết phải rút tà khí ra sau đó mới tiếp năng
lượng. Chữa bằng
thuốc hay năng lượng cũng phải đúng quy tắc đó.
Chữa bệnh theo y học năng
lượng rất tố
(người âm trả lời câu
hỏi của Giáo sư Lê
Trọng Khánh). Làm sao để phát triển y học năng lượng? Năng lượng là vô hình. Năng lượng là linh hồn
là Tâm linh. Y học năng lượng có người âm hướng dẫn thì mới tốt.
Cơ thể ví như
xơ mướp, năng lượng có thể thâm nhập, xuyên qua. Thâm
nhập đều khắp thì
khỏe mạnh và tồn
tại.
Trong khi chữa bệnh bằng y
học năng lượng, phải
biết kết hợp các nhà
ngoại cảm với nhau
để hiểu nhà cửa,
đất đai, mồ mả
của bệnh nhân.
Vì nguyên nhân hậu quả là do vi trùng hoặc vi phạm phần âm. Hiểu rõ nguyên nhân rồi thì cần
phải biết bệnh ở chỗ nào, cơ quan,
tạng phủ nào, mức
độ thì mới chữa
tốt. Không phát khí, truyền khí lung tung. Đầu tiên là rút khí độc ở tế bào, cơ quan bị
bệnh. Rút khí phải làm chính xác, nhanh, người khác dẫm phải là mắc bệnh. Người ta thường nói: “Trời sinh, đất dưỡng”. Trời sinh bệnh thì
trả lại bệnh cho không
trung; tan hòa theo không khí. Sau đó mới tiếp năng lượng vào ổ bệnh. Có một số nhà ngoại cảm, chữa bệnh bằng năng lượng mà không hiểu rõ nguyên
tắc này, đã làm không đúng, nên bệnh tạm thời khỏi, rồi đau trở lại, vì chưa trục hết tà khí
ra.
Trong chữa bệnh y học năng
lượng có 2 loại nhà ngoại
cảm:
I. Những người khổ
luyện thành tài: Là người Trần tự học, tự tu luyện kiên trì, gian khổ thành
tài. Loại này khi đạt kết
quả thì thường xuất
hiện cái Tôi, nảy sinh lòng ham muốn danh lợi … Vì vậy, tâm họ không kiên định, một thời gian thì khả năng suy kém hoặc vì
thời gian tuổi tác.
II. Loại ngoại cảm Tâm
linh: thì không có cái tôi, họ không học hành, không khổ luyện mà Trời cho cái thần nhãn, có nhĩ thông. Khi làm việc họ
thư giãn, vô thức thì người âm giáng độ, giảng dạy, chữa bệnh … Cấp nào có cho Thầy cấp đó, cao
thấp khác nhau, như thầy dạy cấp I, cấp II, cấp III vậy.
Các phương pháp dưỡng sinh ở Trần chỉ thích ứng một thời gian. Cái chính là rèn
luyện cái tâm sáng, mới cân bằng trạng thái, mới khỏe mạnh.
Năng lượng là phần tối,
phần sáng, có phần thô, có phần tinh, có phần thiện và
phần ác. Phần xác vật
chất thu nhận năng lượng
bên ngoài vào. Còn linh hồn thì lọc cặn bã của năng lượng. Khi Tâm ác, tâm
bất chính, tâm suy thì linh hồn không lọc cặn bã của năng lượng bên ngoài vào cơ thể
nên phát sinh bệnh về thần
kinh, Stress bệnh thuộc về
Tâm linh. Tâm không trong sáng thì linh hồn không thanh lọc trược khí, tà khí được.
Cách chữa bệnh Tâm linh: Trước hết là rèn cái Tâm, cái Đức
(từ trong gia đình ra ngoài xã hội) để linh hồn lọc được các tà khí, đọc khí trong năng lượng bên ngoài lọt vào cơ
thể. Sau đó cầu người âm nhà mình giúp tác động năng lượng vào chỗ đau thì khỏi.
Mỗi gia đình có 4 đời người
âm theo dõi giúp đỡ trên các mặt kể cả chữa bệnh, mà ta không biết. Người
Trần kết hợp với người âm thì làm gì cũng tốt, cũng
thuận lợi. Luật cõi
Trời là khi người âm giúp người Trần thì phải tôn trọng pháp luật người Trần. Còn khi người Trần nhờ người âm thì phải làm đúng
luật cõi âm.
Đi tìm mộ bằng cảm
xạ học, bằng trứng đũa … thì phải khấn người âm nhà có mọ làm đúng luật cõi
âm.
Đứng trước mộ hỏi: - Vong ở đây phải tên là …. Tôi
giúp gia đình ông (bà) đây. Xin độ cho con lắc … (hoặc cho trứng đũa trả lời: phải, không, đúng, sai …).
Cách chữa viêm phế quản,
hen suyễn (người nhà bác Hà), người âm trong gia đình hướng dẫn
như sau:
“Hai lá bỏng. Sau đứng mặt
quay hướng Đông, chiều đứng
quay mặt hướng Tây mà hái. Khi hái khẩn người âm độ trì xin chữa hen, ho, viêm phế quản … cho
người bệnh là … Hít hơi dài, nín hơi, hái lá (nam 7 lá, nữ 9 lá). Rửa sạch, nhai nuốt. Nhai liền mấy hôm thì
khỏi. Lâu, mau, tùy bệnh mới hay mãn tính.
Chữa đau dạ dày (người nhà
anh Bá).
Hái một nắm lá chè xanh sạch (không phun thuốc hóa học)
đặt vào đĩa để lên bàn thờ.
Khấn xin người âm nhà mình độ để chữa bệnh dạ dày.
Sau đó đem chè đun nước đủ 1 cốc, uống buổi sáng, uống nóng. Sau 10 – 15 phút mới ăn sáng. Uống liền 1 tháng, 2 tháng thì khỏi.
G. Thông tin tâm linh cho người Trần
Vong người con nói với mẹ:
- Bướm bay vào nhà là con xua vào để mẹ vui, mẹ đỡ buồn mẹ có biết không?
- Bướm đen, không có chấm trắng đen, bay vào nhà, bay trước mặt
mình là báo trước tai nạn sẽ xảy ra, trước 1 ngày. Hôm sau không
nên đi đâu cả.
- Hễ bướm vào nhà là có vong về đấy.
- Đang khỏe mạnh mà gà hoặc
chim sa – lăn quay trước mặt là báo trước có tai nạn.
- Chó leo lên ghế ngủ là điềm báo trước có người lừa nhà mình.
- Xin độ cho làm việc gì thì tâm niệm khấn người âm nhà mình (bà cô
Tổ, ông bà, con chết trẻ)
độ giúp. Xin xong, thấy thoải mái thì làm; hễ đau đầu thì
thôi.
- Thế kỷ XXI là thế
kỷ Tâm linh, tức là người
Trần đã biết người âm 1
đời về với gia đình, là
thời kỳ người Trần
kết hợp với người âm làm nhiều việc – gọi là thần kỳ, như
chữa AID … Việt Nam giác ngộ về tâm linh Việt Nam làm
nhiều thần kỳ, thế
giới nể phục.
- Thế kỷ Tâm linh là thế
kỷ chú trọng giáo dục cái
tâm. Làm gì cũng phải có tâm đức là hàng đầu. Người Trần làm ăn gian
dối, thất đức sẽ nhận hậu quả xấu.
-Từ năm 2000 thầy pháp dùng bùa chú không còn có tác dụng nữa. Không đốt vàng mã, không làm
hương hóa học, không thờ cúng rườm rà, linh đình. Không mời
thầy đặt bát hương
bàn thờ.
Bàn thờ nên đặt theo hướng
cửa chính của nhà ở, quay
mặt ra cửa chính, đặt cao
thấp là tự người nhà mình
làm cho hợp với nhà (nhỏ,
hẹp) và thuận tiện,
đặt bàn thờ quá cao, ngã thì nguy lắm! Mọi việc đều do Tâm. Khi không có Tâm, khi đã không nghĩ đến người đã chết thì mọi hình thức cúng bái, mâm cỗ đều vô ích vì có ai
chứng, ai độ cho đâu.
Từ năm 2002, ai làm phúc nấy hưởng, ai gây ác thì nhận tai họa. Con
cháu không phải trả nghiệp
cho ông bà, bố mẹ như
trước.
Ở cõi thiên có nhiều máy phát tâm linh – có nhiều tần số khác nhau, người cõi Trần nhận kênh phát nào là tùy
mức độ cái Tâm của
người đó. Và người Trần
thuộc 4 đời nhà mình cũng phát thông tin để độ cho con cháu.
Các nhà cảm xạ học dùng con
lắc làm việc nên nhớ
điều này, người nhờ mình
giúp việc gì, như tìm mộ, chữa bệnh … đều có người âm nhà họ đi theo,
nếu phần âm phù trợ nhà
cảm xạ học mà
thấp hơn người
kia thì họ gạt đi nên nói không đúng, con lắc chỉ, hoặc trả lời không chính xác. Người
Trần quan hệ, nói chuyện,
làm việc với nhau đều có
liên quan đến phần âm hai bên. Người Trần dấu với nhau được, nhưng không
dấu được người âm.
Mới nghĩ trong tâm (não) thì người âm đã nhận biết rồi. Có người tò mò muốn đến đây hỏi thử, cô biết cô không nói đâu! Có
người phát khí công để thử,
chỉ hao khí và người âm theo người đó bị cô quở phạt.
Người có Tâm linh, hiểu tâm linh là người giao tiếp với Tâm linh,
chứ không phải đọc qua sách
vở. Sách vở người
Trần viết sai, không đúng về cõi giới Tâm linh. Mặt khác, qua
nhiều thời gian ở cõi tâm
linh cũng có những thay đổi như cõi Trần vậy. Nên ai đã
nghe người âm nói trước đây thì bây giờ cũng khác rồi.
Chồng hay vợ đã chết
trước, vẫn độ cho
người kia đi bước nữa,
chứ không khắt khe như
người trần đã nói. Không đúng đâu!
Từ gia đình, cơ quan đến nhà nước nếu biết, cần đến người âm giúp chỉ dẫn trên mọi lĩnh vực thì sẽ có nhiều lợi ích.
Khi “cô Thiên đình” và người âm làm việc ở đây, thì môi trường xung quanh là năng lượng thanh sạch. Người ngồi nghe, tiếp nhận năng lượng, sạch sẽ thanh tâm, khỏe mạnh.
Cuộc đời người
Trần nên phân chia 3 giai đoạn sau: 25 năm đầu là cho học hành, thu hoạch
kiến thức, rèn luyện chuyên
môn – 25 năm thứ hai, xây dựng gia đình, làm việc cho xã hội, đất nước – 25 năm thứ 3, chú ý đến cái Tâm,
rèn tâm đức, làm điều thiện, hoạt động các công tác,
tổ chức từ thiện, thì tâm được thanh thản, vui
vẻ, khỏe mạnh.
Từ 75 tuổi trở lên càng chú
ý nhiều hơn việc làm từ thiện thì sẽ khỏe mạnh và chết an bình.
Con cháu biết hỏi người âm
nhà mình thì họ sẽ hướng
dẫn, định hướng
việc làm ăn, kinh tế khá hơn.
Nhà nào làm động mồ mả, thì
cô hướng dẫn làm lễ
tạ mộ trong 4 – 5 phút là xong, là hóa giải được.
Trong 1 ngày, mỗi người có 15 phút gọi là “hâm hâm”. Đó là lúc người âm nhập mà người Trần không biết. Có 2 lý do: một là độ, giúp
một vấn đề gì đó. Hai là
trừng phạt vì phạm âm hay
phạm đạo đức. Xưa kia, tướng ra trận là
chọn ngày để người âm
nhập độ.
Việt Nam hiện nay có nhiều
lĩnh vực làm ăn ra tiền mà không biết đầu tư vào. Có
người âm hướng dẫn
thì làm ăn được. “Âm phù, dương trợ” thì nên mà.
Người âm về nhà. Khi cả nhà
đi ngủ, người âm, bay là là ở trên bố mẹ, con cháu; khi
thời tiết xấu thì
cản khí độc … mà người
Trần không biết đấy
thôi.
Con cháu có chồng, theo gia đình bên chồng, phúc hay họa của nhà chồng, con dâu đều gánh chịu. Không nên đổ
tội là do con dâu. Nếu sai, không đúng luật thiên đình. Đó là nói oan cho con dâu, sẽ bị tội khẩu nghiệp đấy.
Trong cuộc sống, không được
nói dối, nói điều xấu
chưa có đủ, để
đánh lừa người khác, như
“tôi bị ốm, không đi họp” hoặc “xe tôi hỏng” nên
đến trễ, thực tế không có như vậy.
Hoặc bố mẹ mắng con: “Đồ ngu. Đồ điên.
Đồ đần …” Người
Trần tưởng đó là chuyện
bình thường, nhưng đó là khẩu hiệu, sẽ có ngày, có lúc,
diễn ra đúng điều mình vô tình đã nói. Người xưa đã dạy: “Đó là nói
gở”. Vậy không được nói
gở!.
Khi chưa soi, tức là chưa mời hết người âm 4 đời nhà mình về, mà
chỉ một mình con nói chuyện
với gia đình, thì độ chính xác chỉ trong thời gian 10 ngày thôi. Sau cần, thì đến gặp, nói lại.
Một vong con trai nói với bố: Khi bố làm hộ chiếu đi nước ngoài, con cũng đi theo làm “hộ chiếu” kiểu của người âm. Khi lên máy bay thì con đi nhanh hơn. Con đi bình thường 1 phút là 1752 km – chạy và bay thì càng nhanh hơn. Bố phải nói bà con mình làm ăn ở
nước ngoài phải gửi
tiền về nước, ủng hộ các quỹ từ thiện, như Cô nhi –
viện, quỹ người
khuyết tật, quỹ
chống chất độc màu da cam …
thì người âm mới độ cho làm
ăn phát đạt lâu dài.
Một vong nói với người anh:
“Tại sao anh thích đi học thể dục thể thao, về môn thể hình? Người anh – lùn
thấp thế kia, tập
thể hình, eo ôi, buồn cười
lắm (xung quanh cùng cười). Bây giờ anh nghe em – bố động viên anh đi
bộ đội, nếu làm sĩ quan thì
tốt, nếu không khi hoàn thành nhiệm vụ trở về, em sẽ độ cho anh đi học nghề thích hợp, có tương lai. Rèn 2 -3 năm trong quân ngũ là tuyệt vời đấy, sẽ chững chạc, suy nghĩ tốt hơn là anh bây giờ. Đi bộ
đội là đã được người âm
dòng họ nhà mình chứng kiến
anh có công đi bảo vệ Tổ
quốc. Phần âm quan tâm vấn
đề này lắm mà người
TRần không hiểu, không biết
đâu. Phải cho con cháu nhà mình vào bộ đội, sau đó mới học nghề làm ăn thì tốt hơn.
Một vong là con, nói với bố
mẹ: Tiền kiếp bố là bác sĩ. Hiện nay bố lại làm hành chính nghiệp vụ. Vì
vậy bố phấn đấu mãi cũng không lên được. Bố đang
phạm tội báo cáo láo. Chưa hoàn thành kế hoạch mà
báo cáo đã hoàn thành và xin tiền thưởng. Còn mẹ làm bên giáo dục, mẹ nâng
điểm cho đứa dốt
được học. Ai cũng làm gian dối như thế làm sao đào tạo nhân tài cho đất nước ….
Một vong khác là con nói với bố mẹ: Tại sao bố lấy sản phẩm làm ở nhà đem nhập vào sản phẩm của Xí nghiệp quốc phòng? Sản phẩm kém chất lượng làm mất uy tín của Xí nghiệp quốc phòng là bố có tội đấy. Bố có 4 tội, bố có biết không? Con kể bố nghe: một là uống rượu, hai là hút thuốc lá, ba là đi hát karaoke, bốn là lố bịch. Mẹ ốm nằm một mình ở nhà, bố không chăm sóc
mẹ mà còn đi theo gái, hát karaoke … Bố nói “Bố nhận khuyết điểm, bố sẽ sửa chữa. Bố hỏi con tại sao mấy năm nay nhà mình làm
ăn kém quá, con có thể giúp bố được không?
Vong người con nói: Nhà mình có xương cốt người chết. Khi lấy đổ nền có lẫn xương cốt nên trong nhà
có tà ma từ ngoài đưa vào. Khi dọn về ở, con đã báo tin: Bố làm rơi vỡ cốc nước, bố có nhớ không (Bố: có). Buổi chiều mẹ nấu cơm, tay gạt cái bát trên bếp, rơi mẻ 1
miếng, có đúng không? (Mẹ: đúng). Hôm sau, thanh giường bé để ở trên, lại để ở giữa, nên nằm bị sập, có đúng không? (bố mẹ: đúng). Con
đã báo trước mà bố mẹ không
biết.
Một vong khác nói với bố
mẹ: Cách đây 18 năm, 4 tháng, 12 ngày, người âm nhà mình nhập vào chị con, báo cho – nên đặt bàn
thờ ông bà; bố mẹ không
nghe, cho chị bị tâm thần,
đưa đi bệnh viện Bạch Mai. Uống thuốc Tây nhiều quá chị bệnh tâm thần thật; đến nay gần 20 năm vẫn chưa khỏi … Bố mẹ hỏi: “Bây giờ chữa cho chị con bằng cách nào?”.
Phải lên Thái Nguyên – như cô làm việc, thì có thể chữa được …
Có người hỏi: Soi là làm như thế nào?
Được hướng dẫn
như sau: cả gia đình gồm bố mẹ và các con đến gặp Cô Thiên đình, xin gặp
được người âm trong gia đình mình từ 4 đời. Có cho mời về để con cháu cả nhà gặp nhau. Rồi mời các cụ, ông bà về với gia đình. Bà Cô
Tổ là người cao nhất trong
dòng họ. Ta cầu xin gì, Bà sẽ cho người có khả năng công
việc đó, độ trì cho con cháu. Không soi, chỉ gặp một hoặc hai, ba người thì việc giúp
đỡ theo yêu cầu của con
cháu có hạn chế.
Về sự cố - ở 1 đoạn đào sông Tô Lịch:
Ở đây bị ma ngoài yểm vào.
Có người âm giữ, người
Trần có cúng, tế lễ, làm
theo sách hướng dẫn của
người Trần, không đúng, không được đâu. Phải người âm cúng,
người âm lôi vong giữ ở đó
hỏi thì giải quyết
được xong. Cô Thiên đình gọi Thổ công hỏi, rồi giải tà mới xong. Các cơ quan,
Xí nghiệp, các nơi khác có phần âm giữ, nếu quấy phá cũng phải làm theo Cô Thiên đình hướng dẫn thì hóa giải được. Đâu cũng có Thổ công, Thần linh
quản lý, phải hỏi
họ mới biết.
Sáng 23 tháng Chạp, Táo quân về Thiên đình báo cáo, đều đến gặp.
Về cổ tư
khắc trên bia đá ở Sapa: Giáo sư sử học Lê Trọng Khánh nghiên cứu chữ cổ trên bia đá ở Sapa đã 42 năm mà chưa đọc, chưa
hiểu nghĩa các chữ cổ đó. Qua bà cô Tổ và vong người con
trai của Giáo sư chết trẻ - đã giúp giáo sư
đọc và hiểu nghĩa chữ cổ đó.
Tôi chỉ ghi lại đoạn này
để các nhà ngôn ngữ học
tham khảo:
Vong người con trai giáo sư Khánh nói: Bà cô Tổ bảo con nói với bố: “Hễ có sự sống là có ngôn ngữ, chữ viết. Không phải có từ thời Hùng Vương, mà có từ
thời trước nữa. Xa
lắm, lâu lắm. Lúc đó người
âm hướng dẫn viết hoàn
chỉnh. Trái đất bị tai
họa đảo lộn, lộn đi, lộn lại nhiều lần. Tiếng Việt đã có nhiều dạng, không
chỉ như thế
này (chữ cổ Sâp). Mấy
chục dân tộc có bấy nhiêu
thứ tiếng và chữ
viết. Qua biến cố, trái
đất đảo lộn, chết hàng loạt, chỉ có một nhóm dân tộc ít người trên núi cao
sống sót rồi tồn
tại phát triển như
ngày nay. Lúc người âm hướng dẫn người còn sống sót nghiên
cứu tìm lại chữ
viết. Như Ai Cập mất tiếng, mất chữ trong thời kỳ biến cố của trái đất. Sau 3000 năm mới được
người âm dìu dắt tìm trở
lại chữ viết.
Người Trần nghiên cứu tìm
thấy đến đâu thì chỉ nói
ở mốc lịch sử lúc ấy thôi. Ví dụ có sự đảo lộn của trái đất người Việt Nam chết cả, chỉ còn một số ở núi cao. Hàng nghìn năm sau họ khai quật thấy có bia đá khắc chữ Hán, chữ Nôm, chữ Quốc ngữ thì họ lại cho đó là chữ cổ của người Việt xa xưa khi dựng nước ….
Muốn đọc chữ viết cổ phải nhờ người âm tìm người âm xưa kia đã sáng tạo hoặc
giỏi về ngôn ngữ đó,
để đọc và giải nghĩa thì
mới chính xác.
*******
Nhiều điều ghi chép trên là nội dung của các gia đình nói chuyện
với người đã qua đời
thuộc dòng họ 4 đời
của nhà mình.
Thời gian tôi dự nghe từ
12/10 đến 19/11/2002. Tôi ghi chép theo mục đích nghiên cứu riêng của tôi. Với các nhà nghiên
cứu khác sẽ ghi chép nội
dung khác hơn tôi. Vì vậy tôi mong có nhiều nhà nghiên cứu đến đây, theo dõi ghi
chép để có thể giới
thiệu với bạn đọc nhiều khía cạnh tìm hiểu khác nhau, phong phú hơn.
Bà thầy Tâm linh của cô Thanh Hải có nói sẽ trao đổi với các nhà khoa học về thế giới tâm linh. Các nhà khoa học nêu
câu hỏi, Bà sẽ trả
lời và cùng nhau trao đổi nữa.
Các nhà khoa học muốn tham dự buổi trao đổi đó phải làm 2 việc sau:
1.Phải dự nghe 3 buổi nói
chuyện của các gia đình với
người đã quá cố của gia
đình họ.
2.Nếu từ 5 – 10 câu hỏi
(nhiều hơn càng tốt) về thế giới tâm linh, về “Cõi giới vô hình”.
Gửi về Văn phòng Liên hiệp
Khoa học UIA, số 1 Đông Tác (chợ Kim Liên)./.
Phần
II
Phần
này nhằm bổ sung những ý – nói rõ thêm
những
điều
đã nói ở phần I và những vấn đề mới. Tôi
vẫn
tiếp
tục
ngồi
nghe các vong của các gia đình về
nói chuyện với con cháu mà ghi
lại
những
điều
mà tôi tâm đắc như
sau: sự quan
trọng
về việc rèn luyện tâm
đức
của
người
trần
thế trong thế
kỷ
XXI. Rèn từ khi còn là bào
thai.
Phương pháp hình thức giao
tiếp
giữa
người
âm với người
trần.
Người
âm trong dòng họ giúp con cháu là cán bộ khoa
học
kỹ thuật hoàn thành các đề tài khoa
học
nhanh chóng có hiệu quả
…
Tài liệu này được chia thành
những
đề mục nhỏ
nhằm giúp
đọc
giả tìm hiểu và nhanh chóng.
A. Về sinh
lão bệnh tử -
luân hồi
Nếu 2
vợ chồng có tâm muốn con trai hay con gái,
ngoan, học giỏi … thì luôn luôn cầu
nguyện trong tâm mình: “Xin Táo quân, Thổ công, xin bà Cô
Tổ tứ đại cho con sinh một con trai
(hoặc
con gái) khỏe mạnh, thông minh lớn lên có tâm
đức,
học
giỏi
để làm việc có ích cho gia đình
cho xã hội và cho Tổ
quốc này”, thì
sẽ được như
ý muốn.
Khi có mang, xác ở trong cơ
thể
mẹ, linh
hồn
sẽ đầu thai nằm bên ngoài. Linh
hồn
là dạng năng lượng tinh (E) nó tác
động
cho thai lớn mạnh. Nếu bố mẹ và
người
xung quanh được giáo dục, có ý
thức
thì phải biết giữ
gìn lời ăn
tiếng
nói và hành động có đạo đức, có tính
thiện
để linh hồn và cái thai
tiếp
nhận
cái thiện cái tốt.
Ngược
lại
thì ngay từ bào thai nó đã nhiễm tính
xấu.
Vì vậy khi thai nhi ra đời, linh
hồn
nhập
vào nó khóc oe oe là nó thấy cuộc đời nó phải trả nghiệp xấu của bố mẹ và người xung quanh đã gieo
hạt
xấu
từ lúc còn là bào thai.
“Khoa học nói là di truyền là
sự tương tác trường năng
lượng
giữa
con người với môi trường xung quanh là phù
hợp
với
điểm
của
người
âm đã phát biểu như
trên (C.CH).
Khi thai nhi lọt lòng mẹ
mà không khác thì đó là điều đánh
mừng
vì chứng tỏ
bố
mẹ
cháu và những
người
gần
cháu trong 9 tháng mang thai đã không gieo hạt giống xấu nào. Nhưng
hiện
tượng
này hiếm lắm!
Linh hồn chờ
đợi nhập vào thai nhi cũng có
phần
tốt
và phần xấu của tiền kiếp. Vợ
chồng là
người
tốt
có tâm đức thì năng lượng
của
người
mẹ dao động đồng dạng đồng tần số với phần tốt của linh
hồn
mà bồi bổ cho phần thô thai nhi chóng
lớn
khôn. Còn nếu xấu nhiều hơn tốt thì
lại
tiếp
nhận
phần
năng lượng xấu của linh hồn
nhiều
hơn
ngay từ bào thai thân xác cũng nhiễm năng
lượng
xấu
nhiều
hơn.
Khi linh hồn đầu thai thì đó là linh hồn trong sáng vì nó đã
qua quá trình tu luyện cõi âm, đã rửa sạch
những
thói hư tật xấu đã nhiễm ở cõi
Trần.
Nhưng
trong quá trình chờ đợi 9 tháng và sau này
sống ở cõi Trần nó
lại
nhiễm
cái xấu. Khi chết lại phải tu
luyện
lại
từ đầu rồi lại đi đầu thai.
Cứ thế luân hồi, tái sinh mãi mãi
không biết đến kiếp nào mới dứt.
Bố mẹ nào biết xin
Trời
đất,
bà cô Tổ tứ đại nhà mình xin linh hồn trai hay gái, linh
hồn
có trí tuệ có đạo đức đầu thai vào nhà mình thì sẽ được
như ý. Không
cầu
nguyện, không có người âm
độ trì cho thì nhiều linh
hồn
khác đầu thai muốn về cõi
Trần
thì nó gặp lúc sinh nở
nó nhập vào ngay. Đây là
hạt
giống
không chọn lọc thì họa phúc
của
gia đình vì đứa con không biết mà
lường.
Thai là phần thô. Linh hồn là
phần
tinh – nằm bên ngoài, nên nó dễ tiếp nhận cái
tốt
cái xấu của môi trường xung quanh. Linh
hồn
là năng lượng. Ý nghĩ, lời nói và hành
động
tốt
xấu
đều
là biểu hiện dao động
trường điện từ nó có
tần
số dao động. Theo quy
luật
“đồng
thanh tương ứng, đồng khí
tương
cầu”
mà năng lượng xấu hợp với tần số năng lượng
xấu,
còn tốt thì hợp với cái
tốt.
Nếu
có đứa con chết trẻ mà
bố mẹ còn sống thì nó
đầu
thai trở lại vì không phải trải qua
thời
kỳ tua luyện để vượt Thiên nữa.
Con người ai cũng có giác quan thứ 6. Đó là
sự nhận biết trực giác, sự
cảm nhận linh
ứng.
Nhưng
bố mẹ nuôi con không biết điều này đã
bắt
ép con đi học theo ý mình, làm việc này
việc
nọ,
xuất
phát từ lòng ham muốn, từ động cơ cá nhân
chủ nghĩa, mà không chú ý dạy nó lao
động
làm điều tâm đức, làm
điều
thiện. Khả
năng của con
người
được
Trời
cho khi đi đầu thai nên phải tôn
trọng
sở thích, cá tính của trẻ. Và
phải
chú trọng dạy trẻ
về
tâm đức, làm
việc
thiện
chứ không bắt trẻ làm theo
sở thích của mình. Làm
ngược
lại
là sai quy luật trời đất.