Ông Trưởng Giả Hà Tiện 

 

Khi Phật còn tại thế, có ông trưởng giả hà tiện, keo kiết. Nhà ông rất giàu có, nhưng vì tánh hà tiện nên ông không dám cho ai một đồng, một xu. Trong nhà, ông cũng ăn uống rất tiết kiệm. Ông có gia tài giàu có, chỉ để nhìn mà thôi. Không lợi ích gì cho ai! Một hôm, ông trưởng giả hà tiện đi chầu vua về. Ông đi ngang qua chỗ bán bánh cam chiên phồng, trông rất ngon. Các em bé mua ăn, thấy mà phát thèm.

 

Ông trưởng giả cố nhịn cơn thèm. Về đến nhà, ông trưởng giả liền vào phòng riêng nằm, ráng nhịn.

 

Bà trưởng giả tưởng ông bị đau nên vào hỏi thăm và nói,

“Ông đi chầu vua về bệnh hay sao mà nằm như vậy?”

Ông trưởng giả nói, “Chỉ vì muốn ăn bánh cam mà thôi.”

 

Bà nói, “Nhà ta giàu có, sai trẻ ra mua về ăn chớ tiết kiệm làm gì?” “

Bà ngu hay sao mà bỏ tiền ra mua?”

“Vậy thì làm, cả nhà cùng ăn.”

“Bà ngu hay sao mà cả nhà cùng ăn?”

“Vậy hãy làm cho tôi và ông cùng ăn.”

“Bà sao có phần trong đó?”

“Như thế thì chỉ làm cho ông ăn mà thôi.”

 

Ông bằng lòng đề nghị này, nhưng ông nói,

“Nhà ta con cháu gia nhân đông, mà không cho ăn cũng khó coi. Vậy bà lấy bột đường, lò than, lên lầu ba đóng cửa lại, làm cho một mình tôi ăn.” Bà trưởng giả đem bột đường, lò than lên lầu ba, làm bánh và chiên được một rổ nhỏ.

 

Ngài Mục Kiền Liên nhập định, biết ông trưởng giả hà tiện đến thời kỳ được độ. Ngài dùng thần thông bay đến đứng trên hư không, gần lầu ba. Cửa sổ tự nhiên mở ra. Ông trưởng giả thấy Ngài Mục Kiền Liên, liền nói, “Ông có đi lại cũng không có cái nào!” Ngài Mục Kiền Liên liền đi lại. Ông trưởng giả nói, “Dù ông có ngồi cũng không có cái nào.” Ngài Mục Kiền Liên phun ra khói mù mịt. Ông trưởng giả sợ cháy nhà nên nói với bà trưởng giả, “Thôi, cho ông một cái, để ông đi cho rồi.” Ông lựa một cái nhỏ để cho, nhưng bánh lại dính chùm, lấy ra không được. Ông bà kéo tới, kéo lui, một hồi ông mệt quá, ông nói, “Thôi cho ổng hết cho rồi.” Ngài Mục Kiền Liên nói, “Cúng dường cho tôi thì phước ít. Cúng dường cho Phật và thánh chúng thì được phước nhiều!” Ông trưởng giả thưa, “Bây giờ gần trưa và đường xa, làm sao đi cho kịp giờ ngọ.” Ngài Mục Kiền Liên nói, “Ông bà phát tâm thì bước xuống thang lầu thì tới ngay.” Nhờ phép thần thông nên nên ông bà bước xuống cầu thang thì liền tới tịnh xá Kỳ Hoàn. Ông bà trưởng giả thấy Phật có 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp, liền cung kính lễ bái cúng dường bánh và xin Phật quy y, thọ ngũ giới. Vì lòng chí thành nên bánh mà ông bà cúng dường Phật và thánh chúng vẫn còn dư. Ông đem bố thí cho mấy người hành khất. Khi nghe Phật thuyết pháp, ông bà đắc pháp nhãn tịnh. Từ đó về sau, ông phát tâm bố thí cho những người nghèo khổ, bệnh tật, nên được tiếng thơm, được mọi người khen ngợi, mến yêu. Sau khi chết được sanh về cõi trời hưởng phước. Thế nên biết phước bố thí thật là vô lượng.